Chương 30
Edit: Juu_chan
Thái hậu thở dài, lắc đầu – “Nếu trong mắt ngươi còn người mẹ này, hãy đem Mộ Dung Tuyết trả về Mộ Dung vương phủ đi.”
“Mẫu hậu, Tuyết nhi đã là người của hoàng nhi, làm sao có thể trở về Mộ Dung vương phủ được nữa, nàng chưa làm sai chuyện gì, hoàng nhi dĩ nhiên không thể bỏ rơi nàng.” – Hoàng thượng không chịu nhượng bộ.
“Ngươi!…” – Thái hậu giận đến không nói nên lời.
“Tổ mẫu.” – Mộ Dung Phong ý bảo thị nữ trong phòng lui ra ngoài, mặc dù toàn là người thân tín, nhưng chuyện như thế này vẫn không nên để người ta chê cười thì hơn, những người này tuy ngoài miệng không dám nói, nhưng không ngăn được trong lòng họ không nói, khi rảnh không truyền đi – “Đừng tức giận mà, chuyện nhỏ nhặt đâu đáng để Tổ mẫu phải tức giận.”
Thái hậu nhìn Mộ Dung Phong, không hiểu nàng nghĩ gì.
“Tổ mẫu” – Mộ Dung Phong nhỏ giọng nhẹ nhàng nói, trên mặt biểu tình bình thản trầm tĩnh, thanh âm nhẹ nhàng, ngữ khí thản nhiên – “Phụ hoàng bây giờ đương cao hứng, Tổ mẫu cứ ngăn trở ngài như thế chỉ khiến ngài trong lòng ngoài miệng đều không vui, chỉ một Mộ Dung Tuyết mà khiến Tổ mẫu và phụ hoàng tức giận với nhau, Tiểu Tuyết thật là bất hiếu. Nay việc đã đến nước này, chi bằng cứ để cho phụ hoàng tự mình xử lý mọi việc, để ngài đi thừa nhận với cha mẹ Phong nhi, để ngài đi an ủi Lưu nương nương và Nhị thái tử, còn người nên ngồi ngoài cuộc, thanh tĩnh hạnh phúc.”
“Đúng đó” – Tư Mã Nhuệ ở bên tiếp lời – “Tổ mẫu, người có tức giận đến thế nào cũng chẳng thay đổi được sự đã rồi. Phụ hoàng vẫn chăm cho chính sự, chẳng qua Mộ Dung Tuyết kia quả là một tiểu cô nương xinh đẹp như hoa, phụ hoàng nhất thời cũng khó kháng cự, nay đã sủng hạnh rồi, coi như cũng là người của Tư Mã gia chúng ta, bây giờ mà đuổi về, e là chỉ có một con đường chết thôi. Tổ mẫu, người mặc kệ đi thôi.”
Thái hậu thở ra một hơi thật dài, vỗ về tay của Mộ Dung Phong, nói – “Ôi, Tổ mẫu thật sự không có mặt mũi nào đối diện với cha mẹ con.” – Rồi liếc mắt nhìn Hoàng thượng và Lưu phi, mệt mỏi nói – “Ta mệt rồi, các ngươi lui đi. Chuyện Mộ Dung Tuyết ngươi tự mình xử lý đi, còn chuyện ân chuẩn ở cùng phủ, vi nương ta thật sự không thể đáp ứng, ngươi thích phong gì thì phong, chỉ cần đừng để nàng xuất hiện trước mặt ta là được. Còn nữa ta cũng không thừa nhận thân phận nàng là phi của ngươi.”
“Tạ ơn mẫu hậu” – Hoàng thượng hớn hở cười trả lời, liếc mắt một cái nhìn Mộ Dung Phong, nhưng thấy bộ dáng Mộ Dung Phong lại lạnh nhạt, cũng chẳng liếc mắt đến mình một cái, đôi mắt lẳng lặng nhìn nơi khác, dường như người vừa mới nói chuyện không phải là nàng, cứ như thể nàng không có mặt ở đây vậy.
“Có điều” – Thái hậu chua chát nói – “Tuy nha đầu kia làm ta tức giận, nhưng việc này không có liên quan tới Phong nhi, e rằng ngươi phong nha đầu kia làm phi, Phong nhi sẽ phải quỳ nghênh đón, ta không thích như thế. Bây giờ trong tay Phong nhi có thánh tổ kim bài, ấn tổ huấn ta ban cho, Phong nhi thấy ngươi không phải hành lễ, chỉ bái sơ sơ là đủ. Cho nên nó gặp nha đầu kia cũng không cần phải hành lễ, ngươi có bằng lòng không?”
Hoàng thượng sửng sốt, làm sao mẫu hậu có thể mang thánh tổ kim bài ban thưởng cho Mộ Dung Phong, nàng sao lại có mị lực lớn đến thế, có thể làm cho mẫu hậu ân sủng nàng đến thế?
Liếc mắt nhìn qua, Mộ Dung Phong một thân nguyệt sắc quần áo, tươi mát thoát tục, nhã lệ như tiên, nhìn đã thấy thân, nghĩ đã thấy vui. So sánh với Mộ Dung Tuyết, Mộ Dung Tuyết còn có chỗ không bằng (Juu: thói đời, thứ ngoài tầm tay lúc nào chả hơn thứ nắm được rồi =.=” ). Mộ Dung Tuyết đẹp như đồ sứ tinh mĩ, cần cẩn thận che chở, bỉ mỉ bảo vệ; mà Mộ Dung Phong lại tựa như núi rừng trong gió tươi mát, hoa đẹp, suối chảy, làm cho tâm hồn người ta rung động. Mộ Dung Tuyết có thể khiến người ta vì nàng mà bỏ cả sinh mệnh, Mộ Dung Phong lại khiến người ta vì nàng mà quý trọng sinh mệnh, một người làm người ta bi quan, một người làm người ta hạnh phúc.
“Phụ hoàng, người nhìn gì mà ngây ra thế?” – Tư Mã Nhuệ nhẹ nhàng đứng bên cạnh Hoàng thượng, nhỏ giọng trêu chọc – “Phong nhi là con dâu của người đó, có phát hiện nàng xuất sắc hơn cả Mộ Dung Tuyết, người cũng nên chỉ dừng lại ở đó thôi. Nếu người cứ dùng loại ánh mắt này nhìn Phong nhi, đừng trách Nhuệ nhi không nói trước. Đã sủng hạnh Mộ Dung Tuyết rồi thì lo mà bảo vệ nàng ta cho tốt đi.” (Juu: yêu Nhuệ ca :x)
Hoàng thượng trừng mắt nhìn Tư Mã Nhuệ một cái, không thốt nên lời.
Tư Mã Nhuệ mỉm cười, lại lăng mình đến bên cạnh Mộ Dung Phong, vui vẻ hớn hở nhìn Mộ Dung Phong, trong lòng rất thỏa mãn.
“Tư Mã Nhuệ, ngươi cười cái gì đấy?” – Mộ Dung Phong nhướng mày – “Ngươi cười trông rất xấu xa, chắn chắn không phải chuyện tốt.”
“Mộ Dung Phong, ta quyết định sẽ yêu nàng thật thật nhiều” – Tư Mã Nhuệ cười tà tà, nhưng ánh mắt lại rất nghiêm túc, như thể thề bồi. (Juu: aaaaa đáng yêu quá :x)
Mộ Dung Phong nhẹ nhàng nhíu mày, không thèm để ý tới hắn.
(cont)
tem
vip
Ah Nhuệ ca kute wa
Lão già dê lại dám để ý cả Phong tỷ nữa chứ( Phong tỷ xuất sắc quá mà)
dẫm dẫm đạp đạp
MDT sớm ra rìa thôi
nhanh wa’ nàng à..sáng giờ lượn qua lượn lại đã có cháp mới oy“….”luợn lên đọc tiếp””…”tí lượn xuống hóng tiếp””
oa oa , công nhận nàng tốc độ ghê, ta suốt ngày cày convert nên lười làm chứ Kun mà chăm thì 1 ngày 3 chap cũng có thể, xấu hổ ghê
*lủi thủi đi ra*
hì Nhuệ ca cu te hết nói,,,ng đc hời nhất là anh oy“,,lấy đc Phong tỷ
Hihi, vip 5, ngày nào cũng lượn qua lượn lại cả chục lần hóng cháp mới.
Hi, mình thik Nhuệ ca rồi đấy, tính tính hay ho, ko quá lãnh khốc như trong mấy truyện khác.
Thanks 2 nang nhìu nha, mong đọc chap mới.
ngày nào lên jảng đường về là thấy có cháp múi rùi.wên cả ăn cơm. hay thật. OA….Nhuệ ca đúng là hết y.
Lan hoang de nay da gja roj con de. Tham thj tham,co ngay chet vj gaj.
a a aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, Nhuệ ca cháp này làm e thất điên bát đảo rồi, đáng yêu chết đi được nga.
thanks ss, ôm ôm hun hun, hít hà.
Ui bộ mặt hớn hở của thằng HT
Nhệu ca dễ thươg wa chừg
cảm ơn nhé !!!
yeu nhue ca wa’ di
Đáng đời lão hoàng heo
Đọc chap này, thấy hai vợ chồng này mắc cười quá, đúng với câu chồng hát vợ ca
phu xướng phụ tùy
chính là câu này
đang nghĩ mãi mà không nhớ
y chóc ý mình
Cho mjnh nho chut nha. MOI NGUOI CHUNG TAY LEN AN + TAY CHAY TSH VI LOI ICH VA QUYEN LOI CUA CONG DONG TRUYEN ONLINE Ban nao co taj khoan o cac trang wep nhu truongton,tve… Lam on gjup mjnh tuyen truyen nhe. NGUOI NGUOI GIET CHUOT,NHA NHA GIET CHUOT
huhu. mai ko dc doc nua roi, buon quá, diss mạng ròi, nhớ Phong tỷ với Nhuệ ca quá à
Hay quá!ta yêu Nhuệ ca.Khí phách quá,ta ghét hoàng đế
ta danh ta gjet caj ten goj la ‘phu hoang’ j j do. do’ ham; gaj.
thix Nhuệ ca ca quá đi thôi. Có người giống thía này ở ngoài đời hok ta. (cần mẫn tìm kiếm…)
àh, quên, cám ơn nàng nha.
Ta iêu Nhuệ ca!!! Ta iêu Phong tỉ!!!
Cái lão già dê! Ta đạp chết lão a! *di di dưới chân*
Thank 2 nàng nhìu a! Ta cũng iêu 2 nàng!!!^^
mau mau co chap moi di ban
Pingback: tieu thuyet | Nhan Lam Các