Chương 23
~ Hoan hô E_chan ~
Mộ Dung Thiên tối qua ngủ không ngon giấc, sáng sớm thức dậy liền lập tức chạy đến Noãn Ngọc Các.
Mộ Dung Tuyết dường như không có bất an như nàng tưởng, ngược lại tinh thần có vẻ tốt lắm, khi thấy Đại tỷ đến, nàng tiến ra cười đón, “Đại tỷ, sáng sớm tỷ đã đến xem Tuyết Nhi. Sao vậy? Nhìn Đại tỷ có vẻ không được tốt lắm, tối qua tỷ nghỉ ngơi không đủ sao? Noãn Ngọc Các này thật sự rất tốt, trong khi bên ngoài trời thu mát mẻ thì trong này lại có cảm giác ấm áp như mùa xuân. Hay là đêm nay tỷ tỷ ở lại đây với Tuyết Nhi?”
Những lời của Mộ Dung Tuyết, người nghe không chỉ thấy nàng vô tâm mà còn cảm nhận một chút tự hào xen lẫn ngây thơ trong đó.
Mộ Dung Thiên khẽ thở dài, trong lòng thầm mắng nha đầu ngốc, nàng nghĩ Noãn Ngọc Các là nơi ai cũng có đến ở lại sao? “Tiểu muội, muội nghĩ rằng Noãn Ngọc Các là nơi tỷ tỷ có thể ở lại sao? Đây vốn là nơi Hoàng thượng, Hoàng hậu cùng các phi tần được sủng ái đến tránh hàn, tỷ tỷ của muội còn chưa có được tư cách này. Ngay đến Đại tỷ phu của muội, dù bản thân là Đại thái tử cũng chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn. Muội ở đây vô lo vô nghĩ, cũng không hiểu được mọi người ở nhà lo lắng cho muội thế nào.”
“Tuyết Nhi biết,” gương mặt Mộ Dung Tuyết chợt ửng hồng, nàng ngượng ngùng cúi đầu, nhẹ giọng nói. “Tối hôm qua Hoàng thượng đến, người còn mang theo Trương thái y đến chẩn mạch, cấp dược cho Tuyết Nhi. Trương thái y nói với Hoàng thượng, ‘Có lẽ mấy ngày trước Mộ Dung cô nương bị sợ hãi quá độ, cộng thêm cảm nhiễm phong hàn, nay thần sẽ kê cho Mộ Dung cô nương một thang thuốc, sau mấy ngày sẽ không có gì.’ Hoàng thượng còn chính mình nói với Tuyết Nhi tuy rằng Noãn Ngọc Các là nơi dành cho Hoàng hậu và các phi tần được sủng ái của người, nhưng Tuyết Nhi là trường hợp đặc biệt, thêm nữa phụ thân của Tuyết Nhi luôn trung thành, tận tâm tận lực vì vương triều Đại Hưng, nên người nói là Noãn Ngọc Các có rất nhiều phòng, khi trời giá rét Tuyết Nhi có thể ở lại đây. Nghe Hoàng thượng nói vậy Tuyết Nhi thật không biết từ chối thế nào.”
Mộ Dung Thiên chau mày, Mộ Dung Tuyết sẽ không ngây thơ đến mức này, không phải tiểu muội của nàng không hiểu rõ ý đồ của Hoàng thượng khi để nàng ở lại Noãn Ngọc Các sao? “Tiểu muội –“
“Tỷ tỷ đừng lo cho Tuyết Nhi, ở đây cũng không có gì không tốt, ít ra có thể tránh được cái tên Tư Mã Nhuệ đáng giận kia, được Hoàng thượng chiếu cố, sau mấy ngày Tuyết Nhi sẽ tự nhiên thỉnh Hoàng thượng cho Tuyết Nhi hồi phủ. Hoàng thượng đang nhiệt tình như vậy, Tuyết Nhi chỉ sợ bây giờ nếu xin về thì người sẽ không đồng ý.” Mộ Dung Tuyết nhìn Đại tỷ, khẽ nói. Sự ôn nhu của Hoàng thượng không làm nàng cảm thấy sợ hãi, người là Hoàng thượng, là cửu ngũ chí tôn, là người trên vạn người nhưng lại che chở cho nàng, thực khiến nàng cảm động.
Mộ Dung Thiên thở dài, trong mắt lộ lên sự bi ai, chẳng lẽ là Tam muội nói trúng rồi sao, Mộ Dung Tuyết không cảm thấy ở cùng một chỗ Hoàng thượng cũng không có gì không tốt?! (E: nếu cảm thấy thì sau này đâu có sóng gió ~.~) Chỉ mong phụ mẫu có thể nhanh chóng tìm được người thích hợp để phối hôn cho tiểu muội, cũng chỉ có cách này mới có thể làm cho Hoàng thượng và Tư Mã Nhuệ không còn hy vọng gì.
“Hoàng thượng giá lâm!” Bên ngoài tiếng nói của Cao công công truyền đến, kéo dài một hồi.
Mộ Dung Thiên trong lòng giật mình, Hoàng thượng vừa mới bãi triều liền chạy đến đây. Nàng cùng Mộ Dung Tuyết vội vàng quỳ xuống, nghe thấy tiếng bước chân của Hoàng thượng từng bước tiến đến gần.
“Tuyết Nhi, mau bình thân. Tuyết Nhi thân thể yếu đuối, không cần phải hành lễ.” Trong giọng nói chứa đựng đầy ôn nhu, tự mình tiến đến nâng Mộ Dung Tuyết đứng lên, rồi lại nhìn đến Mộ Dung Thiên, trong giọng nói có thêm vài phần uy nghiêm, “Đại thái tử phi cũng bình thân đi.”
Gương mặt Mộ Dung Tuyết đỏ ửng, thẹn thùng lên tiếng, thanh âm chứa đựng sự ôn nhu không sao kể xiết, “Tạ Hoàng thượng quan tâm, Tuyết Nhi vừa mới khỏi bệnh, khiến cho Hoàng thượng lo lắng, Tuyết Nhi thật hổ thẹn.”
Hoàng thượng nhìn Mộ Dung Tuyết, trên mặt ngập tràn ý cười, trong mắt cũng chỉ có sự tồn tại của vương triều Đại Hưng đệ nhất mỹ nữ, không hề để tâm đến Mộ Dung Thiên đang đứng bên cạnh mộ Dung Tuyết. Đối với Mộ Dung Tuyết, trong mắt y vừa có sự thông cảm nhưng cũng có dục vọng không che giấu, và vài phần cố gắng kiềm chế.
Điều này không thể đổ lỗi cho y, một nữ tử xinh đẹp như tiên nữ giáng trần thẹn thùng, dịu ngoan đứng đó, nhìn ánh mặt, gương mặt của nàng đối với đều tràn ngập sự sùng kính, y làm sao lại không thể động tâm? Lâu nay bên cạnh y chỉ có Hoàng hậu cùng các phi tần, nay xuất hiện thêm một gương mặt xinh đẹp động lòng người như vậy, rồi còn thân thể thướt tha, tràn ngập sự mới mẻ của nàng, là nam nhân, y làm sao lại không nảy ra dục vọng chiếm đoạt được! (E: may là Nhuệ ca không giống ổng -.-)
(cont)
Tem a
haiz.. lão vua đã già con dê… thật là.. gừng càng già càng cay =)) càng già càng dê :))
ẹc, trách j có thèn con phong lưu như zậy
Cảm ơn E-chan
t tưởng bệnh dê di truyền? =”=
No, no, nếu di truyền thì làm sao có Nhuệ ca :”>
Í ẹ, già rồi còn ham hố
mà nàng Mộ Dung Tuyết này cũng ngây thơ quá đỗi
đầu gỗ chính hiệu ấy =.=”
ta vẫn là không hiểu đi
mặc là hoàng đế, hơn nữa cũng là nam nhân có khí phách
nhưng mà là 50 tuổi rồi a, mà nàng ấy mới có 15 tuổi
có tính từ nào mạnh hơn đầu gỗ nữa không ???
đầu đất =]]
đầu bã đậu :))
hix, trâu già mà cứ thích gặm cỏ non.
cỏ non cũng thích được trâu già gặm nữa mới chết chứ
=.=”
thế mới bảo đầu gỗ
ủa sao nãy em mới thấy cháp kế mà đâu mất tiu oỳ ss?
hơ hơ
ss hẹn giờ nhầm =.=”
cả nhà cứ chờ từ từ r nó sẽ lại hiện ra
đọc đoạn về HThượg & MDT mà nổi da gà , 2ng này botay. thanks u!!!!!
=.=”
ông hoàng thượng hãm từ h đến cuối truyện luôn
đảm bảo k ghét k đc.
Lúc ta dịch da gà cứ nổi lên đầy người, phải type lẹ lẹ cho mau ―(T_T)→
cái này có đc coi là tình yêu không phân biệt tuổi tác không ?
vấn đề là t/y của 2 bạn này chẳng to tát đến mức ấy
Ta đồng ý với nàng. Nhất là vì tềnh yêu của 2 bạn này mà khiến Nhuệ ca – Phong tỷ khổ sở *khóc ầm*
cỏ non cũng “thích” được trâu già “gặm”mà!!!!
sau này cho nhỏ MDT khổ mới zừa , cho hối hận cho bít
zậy là cỏ non bị ăn lun hả u?
MDT-tuổi trẻ bồng…bột…đó!
mà cuối tr là HE chứ u? sợ bùn lắm
HE mà :x
Neu doan ko nham thj sau nay MDT se bjen thanh my nhan haj quoc, hjxhjx con nho nay ma lam aj phj chac ng dau tjen no haj chjh la nhue ka qua, hjxhjx toj cho v c nhue ka ruj.
Tình yêu đến với em Tuyết như ma túy, lúc đầu thì sung sướng hạnh phúc, nhưng rất nhanh sau đó sẽ phải trả một cái cực kì thê thảm. Kết luận là theo tác phẩm Đau Thương Đến Chết thì đã dính đến tình yêu. kết cục cuối cùng chỉ có 1 , đó là ĐAU THƯƠNG ĐẾN CHẾT.
sướng có 1 tý mà khổ thì vô biên
lão hoàng thượng zê quá đi. kinh.
Pingback: tieu thuyet | Nhan Lam Các
nhue ca dang dan ghe ha